Đàn bà sau ly hôn đã quá sợ hãi ngôi nhà cũ, con người cũ, thậm chí còn thấy nổi gai ốc nếu ai đó chợt nhắc lại những dấu ấn về một quãng đời nổi trôi. Ly hôn, miệng đời đừng vội cho rằng đàn bà ấy đã mất đi giá trị, đã hết thời. Thực ra, ly hôn là dấu ấn để đàn bà bước sang trang đời mới. Đọc truyện dịch Sau Khi Ly Hôn, Vẫn Tiếp Tục Dây Dưa Chương 55 của tác giả Hề Nhạc trên trang hayfull.com. Chọn lọc. Sau đó lại gọi điện thoại về gia đình em, bác gái nói em đi chơi xa. Em nói đi, trời nóng thế này ngoài Lưu Sảng ra thì ai khiến em phải lặn lội đi xa Vợ Cũ Của Tổng Tài Lạnh Lùng - Chương 46: Gặp gỡ lần đầu tiên sau khi ly hôn (p2) "Tuyết Y, anh xin lỗi vì những điều anh đã làm trước kia, nhưng bây giờ anh không có lựa chọn khác.". Hoắc Tư Hào cố nén cảm xúc của hắn, thấy cô rời đi liền vội vàng túm lấy tay Lá đơn ly hôn cùng dòng nhắn của vợ sau đêm tôi ở lại nhà vợ cũ Chuyện vợ chồng. Tôi năm nay 45 tuổi. Tôi và vợ cũ ly hôn cách đây 3 năm. Sau khi ly hôn, tôi chọn cách tái hôn để quên đi quá khứ. Dù nhiều người không tán thành nhưng đấy là lựa chọn của tôi. Dưa vào các phong tục hôn nhân xưa và nay có thể thấy phong tục hôn nhân của người việt có đặc điểm nội bật gồm: Mang tính ổn định, lâu dài, truyền từ đời này qua đời khác; Được hình thành bất thành văn qua thói quen lặp đi lặp lại chứ không có quy định thành văn bản cụ thể như văn bản quy phạm pháp luật; . Reads 682,916Votes 10,582Parts 57Complete, First published Feb 13, 2019Table of contentsWed, Feb 13, 2019Wed, Feb 13, 2019Thu, Feb 14, 2019Thu, Feb 14, 2019Chương 5 Cái tốt của anhThu, Feb 14, 2019Thu, Feb 14, 2019Mon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Chương 10 Vợ trước và bạn gáiMon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Chương 13 Xinh đẹp cũng sinh ra tai hoạMon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Mon, Feb 18, 2019Chương 16 Chồng trước ghenMon, Feb 25, 2019Mon, Feb 25, 2019Chương 18 Em không nên là phụ nữMon, Feb 25, 2019Mon, Feb 25, 2019Mon, Feb 25, 2019Fri, Mar 1, 2019Chương 22 Phụ nữ phải được nuông chiềuFri, Mar 1, 2019Fri, Mar 1, 2019Fri, Mar 1, 2019Fri, Mar 1, 2019Wed, Mar 6, 2019Wed, Mar 6, 2019Wed, Mar 6, 2019Wed, Mar 6, 2019Wed, Mar 6, 2019Sat, Mar 9, 2019Chương 32 Không thể kiểm soátSat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Chương 35 Tiến thoái lưỡng nanSat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Sat, Mar 9, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Chương 47 Người nhà tức giậnFri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Fri, Mar 15, 2019Sun, Mar 17, 2019Sun, Mar 17, 2019Sun, Mar 17, 2019Sun, Mar 17, 2019Sun, Mar 17, 2019Chương 56 Chảy nhiều máuSun, Mar 17, 2019Sun, Mar 17, 2019离婚后,继续暧昧 Thể loại ngôn tình, hiện đại. Bản gốc 56 chương + 1 ngoại truyện đã hoàn. Edit Kim Anh Hai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì lớn. Trên đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống được. Nhưng ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, sinh hạ con gái. Chín năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu Dương. Cô dựa vào nghề bán sách kiếm sống, còn Tiếu Dương trở thành tổng giám đốc sở hữu công ty tài chính lớn, lại còn có vị hôn thê môn đăng hậu đối. Vậy họ còn có thể tiếp tục duyên trước được không? Nguồn Khi Khương Hiểu Nhiên về nhà, đèn phòng khách vẫn còn sáng, mẹ từ phòng bếp múc một bát canh hạt sen đưa cho cô.“Mẹ, đã muộn rồi sao mẹ còn chưa ngủ?” Cô uống ngụm canh, thật ngọt.“Có một số việc muốn thương lượng với con. Dì con gọi điện muốn mẹ về nhà sống cùng, chú con năm trước qua đời, dì ấy ở một mình cũng cô đơn. Mẹ cũng đã nhiều năm không về nhà.” Bà Khương chậm rãi Hiểu Nhiên ngẩng đầu nhìn mẹ, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, ở thành phố B nhiều năm như vậy, chưa dành cho bà những ngày sống thoải mái, lại luôn để bà phải lo lắng.“Mẹ, mẹ cũng nên đi nhiều nơi một chút, Dương Dương cũng đã lớn, cửa hàng của con kinh doanh rất tốt, mẹ đừng lo lắng cho con.”“Con đừng trách mẹ nói nhiều, việc để trong lòng mẹ đã lâu. Năm nay, con đã ba mươi bốn tuổi, Dương Dương cũng chín tuổi. Bạn bè bên cạnh con đều đã thành gia lập nghiệp, tuổi của con cũng không còn trẻ nữa, nháy mắt, rồi lại đến bốn mươi, thời gian đối với phụ nữ đảo mắt đã trôi qua rất nhanh. Con là đứa tốt tính, bằng dung mạo tính cách của con, tìm một người tương đương cũng không quá khó, đừng để mẹ đi rồi vẫn phải suy nghĩ mãi về việc này.”Lòng Khương Hiểu Nhiên chua xót, cô sao không biết mẹ lo lắng cho mình, nhưng có điều cô vẫn chưa nghĩ đến chuyện đó. Có những lúc, cô cũng muốn giống những người khác, có chồng, về già có người trò chuyện, làm bạn. Dương Dương cũng cần một người ba, một nhà ba người cuối tuần đi xem phim, đi chơi công viên. Kỳ thật cuộc sống an nhàn như vậy, như lúc còn trẻ đoàn tụ sum vầy, thề non hẹn biển thì khó cầm bát đặt lên bàn trà, khẽ cười nói “Mẹ, mẹ yên tâm, ngày mai con đi tìm Lưu Sảng, nhờ cô ấy đứng ra giúp con giới thiệu một người bạn, thế không phải dễ dàng sao.”.Hôm sau, bà Khương đến thành phố A, Khương Hiểu Nhiên quả thực đến tìm Lưu trưa, hai người đến nhà hàng ẩm thực ăn cơm, đây cũng là nơi Khương Hiểu Nhiên ưa thích nhất, rau xào nhiều, hương vị nồng đậm, mà giá cả rất hợp khi ngồi xuống ghế, vẻ mặt Lưu Sảng đầy bất ngờ.“Này, cậu định làm gì mờ ám mà hẹn đến cái phòng nhỏ này hả?”“Không có cách nào khác, tớ chỉ muốn hối lộ cậu.”“Nói đi, chỉ cần không phải giết người phóng hỏa, những chuyện các chị em chúng ta nào có so bì ai với ai.”“Bên cạnh cậu có người đàn ông hoàng kim anh tuấn độc thân nào không?”Lưu Sảng đang uống một ngụm nước, nghe được câu này phun hết ra, “Trái tim ngủ đông mười năm khó thành của cậu cuối cùng cũng đã thức tỉnh?”.“Cậu đã kết hôn, tớ không thể lạc hậu nha.”“Chịu kích thích, chắc chắn là chịu kích thích, nhưng đầu sỏ hẳn là người khác. Nghe nói ở tiệc cưới tớ, có người nào đó nửa buổi rút khỏi hội trường, nguyên nhân thì không cần để tớ nhiều lời, cậu mau thành thật khai báo đi.”Khương Hiểu Nhiên thu nụ cười trên mặt, “Tớ vẫn trả lời cậu là không hề liên quan gì tới anh ấy, nhìn thấy anh ấy và bạn gái thân mật gần gũi, đối với tớ như không có gì, tớ không có cách nào để lòng yên tĩnh như nước. Rõ ràng tớ rời bỏ anh ấy, rõ ràng xa nhau chín năm, rõ ràng tớ đã chuẩn bị tâm lý tốt mọi chuyện, nhưng bản thân vẫn không có cách coi anh ấy là người quen thuộc xa lạ.”.“Nha đầu ngốc này, phải đi tìm anh ta. Dựa vào việc cậu là mối tình đầu của anh ta, đã kết duyên vợ chồng, dựa vào việc cậu vì anh ta nuôi lớn con gái đáng yêu, tớ không tin anh ta không quay đầu lại.”Khương Hiểu Nhiên lắc đầu, “Tớ ngốc, tớ dốt, đối với cậu coi là không có mặt mũi. Lúc trước sau khi xa nhau, ai cũng không ràng buộc ai, hôm nay anh ấy có đối tượng tốt, có duyên tốt, tớ có tư cách gì quấy rầy cuộc sống của anh ấy. Cho dù tớ gạt bỏ lòng tự trọng của mình, cho dù chúng tớ có chung sống cùng nhau, liệu có thể đảm bảo có một cuộc sống tốt đẹp hay không?.“Cậu còn có việc chưa báo cáo nha. Nghe nói cậu và Cố Thiên Nhân đang tay trong tay, ân ái yêu nhau?”“Tình cảnh của tớ và Cố Thiên Nhân, người khác không biết, cậu còn không rõ. Cũng chỉ là bạn bè mà thôi.”“Nói thật nhẹ nhàng, bạn bè. Anh ta là người thế nào lại tùy tiện cùng cậu kết giao bạn bè.”“Lưu Sảng, tớ là người thế nào, cậu hiểu hơn ai hết. Đừng nói anh ấy đã có vợ, ngay cả còn độc thân, tớ cũng không có bất kì mơ tưởng đến anh ấy. Đơn giản là cầu thủ không cùng đẳng cấp, liệu có thể cùng nhau thi đấu thể thao sao?”Lưu Sảng bóc củ lạc cho vào miệng, “Được rồi, không phải tìm đàn ông bên cạnh tớ sao, giao cho tớ.”.“Cuộc sống tân hôn thế nào?”“Vẫn như cũ. Anh ta một tuần có năm ngày ở nhà, còn lại hai ngày xã giao.” Lưu Sảng chẳng hề để ý Hiểu Nhiên lấy bánh mật bên cạnh, hỏi tiếp, “Còn với sinh viên kia?”.“Hai người chung sống cùng nhau hai năm. Hôm kia tớ và đồng nghiệp đến khách sạn liên hoan, vừa hay gặp anh ta và cô gái kia. Đừng nói, bộ dáng đúng là kiều diễm động lòng người, tớ mà là nam, sợ cũng không chịu được.”“Cậu bị người bán, vậy mà còn giúp người đòi tiền mặt, tiểu tam sợ nhất là đối phó với những người như cậu.”“Vậy làm sao bây giờ? Lén theo dõi? Chân trước đuổi sói đi, chỉ sợ sau lưng lại có con hổ, tiểu tam nay thất nghiệp, lấy người này ở nhà an dưỡng sống tạm.” Lưu Sảng nhẹ nhàng nhâm nhi Hiểu Nhiên nhìn vẻ mở mang của cô ấy, trong lòng không hiểu sao thấy không thoải mái, lời nói an ủi cũng không nói lên lời, chỉ có thể mỉm cười.“Cậu cười thật khó coi, tớ cũng không phải nợ tiền cậu.” Lưu Sảng cười nồng Hiểu Nhiên cố ý nói quyết liệt, “Cái cậu nợ tớ còn nhiều hơn tiền bạc, cậu rõ ràng nợ tớ một người đàn ông.”.“Nóng nảy đi, nóng nảy đi, có phải gần đây có điều không hài lòng, nên tức giận cũng nảy nở hay không?”Hai má Khương Hiểu Nhiên nóng như lửa đốt, trừng mắt nhìn Lưu Sảng, toàn bộ mặt xuân sắc, dường như bị cơn tức giận áp hết lên.“Ôi, đáng tiếc tớ không phải đàn ông, nếu không cậu đừng nghĩ kết hôn được.”“Lưu Sảng đáng chết này.” Khương Hiểu Nhiên đột nhiên véo hai má cô ấy, “Cậu còn dám nói bậy.”.Ngày hôm sau, trong quán trà ở gần công viên thành phố B, Khương Hiểu Nhiên trang điểm vẻ ngoài cẩn thận đến gặp người đàn ông Đặng đàn ông tóc húi cua, vẻ mặt ôn hòa, làm cho người khác có cảm giác sạch sẽ tươi ta gọi một tách Bích loan xuân, một ít bánh, sau đó nhẹ nhàng đặt tách trà nhỏ trước mặt cô.“Nghe Lưu Sảng nói, em đang mở một cửa hàng, bình thường chắc rất bận rộn.”“Được nhiều người giúp đỡ, đôi khi có thể vụng trộm lười biếng.”“Tình cảnh của em tôi đại khái cũng đã biết, ly dị, độc thân một mình. Nghe nói em có một con gái, rất ngoan, con gái đáng yêu nhu nhuận. Lần sau em mang con gái ra ngoài cùng chơi, được không?” Ánh mắt người đàn ông thành khẩn nhìn Hiểu Nhiên nghe anh ta nhắc đến Dương Dương, trong lòng phút chốc mềm đáp lại rõ ràng, “Được a.”.Hai người nói chuyện, suốt buổi gặp mặt Đặng Phổ nói chuyện khá thú vị , Khương Hiểu Nhiên nghe rất mới mẻ, cũng nói nhiều hơn so với bình thường, không khí thản nhiên, nhưng rất hài đó, hai người dùng bữa tối trong một nhà hàng nhỏ bình thường, đồ ăn thức uống rất đơn giản. Ăn xong, Đặng Phổ muốn đưa cô về nhà, cô từ chối, cuối cùng tự về để cô chấm điểm cuộc hẹn hôm nay, cô có thể đưa ra điểm chuyện đều như mong muốn của cô, một người đàn ông bình thường, một cuộc hẹn bình thường, về sau có lẽ cũng là một ngày bình tóm lại đã không diễn ra như vậy, đến cuối cùng nguyên nhân là gì, cô không biết cũng không muốn biết, đôi khi người ta có thể tự coi là ngốc để sống hạnh phúc hơn.——— ————————Lần này Tiếu Dương về thành phố B, chủ yếu vì đưa tổng bộ công ty di chuyển đến đó, tâm tình của anh rất phức tạp. Chờ đợi, do dự, thậm chí là sợ hãi. Cho đến khi đặt chân nên mảnh đất này, con tim bỗng nhiên xa vời kia, giờ khoảng cách ổn định, giống như cảm giác người lang thang được trở về thực tế nhà anh ở thành phố A, cha mẹ ở đó, thành phố B chỉ là nơi anh học tập bốn năm, là nơi anh làm việc hai năm, sao được coi là nhà của anh?Tiếu Dương ống cạn ly rượu, ánh mắt dưới ngọn đèn chiếu rọi lấp lánh tỏa sáng.“Thật tính kết hôn?” Tô Tuấn thưởng thức ly rượu trong tay, trong lòng cảm thấy không đúng, Quách Doanh kia tuy nói dung mạo có vẻ tuyệt vời, nhưng cảm giác vẫn khống giống chuyện năm xưa.“Cậu đều đã kết hôn, tớ cũng không thể ngoan cố đến cùng, năm nào về nhà ba mẹ cũng thúc giục, cho nên hoàn thành tâm nguyện của họ.”“Buông xuống?”Buông xuống? Làm thế nào để không thể buông xuống? Tiếu Dương thở hôm đó ở tiệc rượu, anh chăm sóc quan tâm, nói năng nhỏ nhẹ với Quách Doanh, kỳ thật hơn nửa chỉ là diễn trò. Đơn giản là nói cho người phụ nữ nhẫn tâm kia, rời bỏ cô, anh càng có hạnh phúc mỹ mặt cô tái nhợt, thấy hình bóng cô choáng ngợp, lòng anh có một loại trả thù khoái sau lại nhìn thấy cô và Cố Thiên Nhân nắm tay rời đi, tim anh mới đầu là đau đớn, tiếp theo lại lo lắng cho cô, chẳng lẽ cô không biết anh ta là người đã có vợ, vậy mà vẫn… Anh không dám tưởng tượng một khả năng khác.“Cậu và Lưu Sảng đã tu thành chính quả, lúc đầu tớ thật sự không lạc quan về hai người.” Anh chuyển chủ đề.“Con mẹ nó cũng thực kì quái, mấy năm nay mỹ nữ bên người không thiếu, nhưng chính cô ấy làm cho tớ có ý niệm kết hôn trong đầu.”Tiếu Dương nghĩ rằng, tình yêu thời trẻ, không có lẫn tạp chất, làm cho người ta nghĩ vĩnh hằng có được là điều tự nhiên.“Cậu chuẩn bị mọi việc đều thuận lợi như vậy, không phải tính yên ổn đấy chứ?”“Vợ của tớ chỉ có một người, nhưng người kia thật đúng là khó nói. Cậu có biết không, ba tớ và mẹ tớ là thanh mai trúc mã, hồi nhỏ vô tư, cuối cùng lại kết hôn, có tớ, từ đó về sau vui vẻ hạnh phúc. Ai cũng không thể tưởng tượng đến, mẹ tớ lại bỏ đi theo người khác. Tớ không tin trên đời này có cái gì là duy nhất, tớ chỉ muốn tùy theo cảm giác.”Tiếu Dương chụp bả vai anh, “Nào, hôm nay không say không về.”.Khi đi ra quán bar, Tiếu Dương đã nửa say nửa tỉnh. Anh lái xe, đi xuyên qua các con phố lớn, con đường nhỏ, cuối cùng dừng xe trước một dãy nhà dân cư trong ngõ sổ quen thuộc kia còn lóe lên ánh đèn mong manh, đã muộn thế này, cô còn chưa ngủ, không biết giờ cô đang làm gì?Ở thành phố G, khi mỗi đêm dài yên tĩnh, anh đều không tự chủ nhớ đến ràng muốn vứt bỏ cô ra khỏi cuộc sống, nhưng nụ cười của cô, vì sao không thể quên đi?Thời gian là liều thuốc tốt nhất, nhưng lại không cứu chữa được ra, trí nhớ càng muốn quên, lại càng khắc đó anh bắt đầu đón nhận tình cảm mới, nhưng trái tim kia cuối cùng đã không còn hương vị ngọt ngào, cay đắng chia ly năm trước, mẹ giới thiệu Quách Doanh làm trợ lý cho anh, anh đương nhiên hiểu tâm tư không từ chối, không chủ động, nhưng cũng biến thành tiếp nhận ấy anh đã ba mươi hai tuổi, sớm đến tuổi thành gia lập nghiệp, tìm một đối tác cùng chung sống, không còn tình yêu hôn nhân, cũng chẳng liên quan gì đến ai đâu?Anh đẩy cửa xe, dựa vào lề đườngGió đêm đầu thu, thổi đến mát lạnh, lửa nóng trên cơ thể dần dần bớt đi, tim đập càng lúc càng chân anh không thực ổn định, cứ hướng thẳng về phía đầu là thong thả, dần dần nhanh hơn, đến cuối cùng gần như muốn chạy thật nhanh lên trước.. Tác giả Thể loại Ngôn TìnhNguồn Trạng thái FULLSố chương 31Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Giới thiệu Hai mươi bốn tuổi, Khương Hiểu Nhiên luôn nghĩ rằng sau khi ly hôn, cũng không có vấn đề gì đời này ai rời bỏ ai hay không đều có thể sống ai biết được chuyện cẩu huyết lại đụng ngay phải cô, cô đã mang thai, hạ con năm sau, ba mươi ba tuổi, cô gặp lại Tiếu dựa vào nghề bán sách kiếm sống, còn Tiếu Dương trở thành tổng giám đốc sở hữu công ty tài chính lớn, lại còn có vị hôn thê môn đăng hậu họ còn có thể tiếp tục duyên trước được không?Lời người chuyển ngữMình đã đọc ở đâu đó một câu Hôn nhân giống như một tác phẩm nghệ thuật bằng sứ, làm nên nó thật khó nhưng đánh vỡ nó rất dễ dàng. Hiểu Nhiên và Tiếu Dương đã yêu nhau rất sâu đậm, kết hôn với nhau khi còn quá trẻ, dường như họ vẫn chưa đủ sẵn sàng để bước vào cuộc sống gia đình. Tuổi trẻ bồng bột chưa thể hiểu giữa yêu và cưới có một khoảng cách xa như thế nào. Kết hôn không phải kết thúc chuyện tình mà là bắt đầu một cuộc sống mới. Những điều vụn vặt trong cuộc sống gia đình đã làm nên mâu thuẫn, để rồi kết quả thật không ai mong muốn đã xảy may, sau 9 năm, họ đã tìm được may, sau 9 năm, họ vẫn còn yêu thật may, họ đã nắm tay nhau đến suốt cuộc mọi người có những phút giây vui vẻ khi đọc truyện

sau khi ly hôn vẫn tiếp tục dây dưa